Tôi Tưởng Đó Chỉ Là Tiểu Thuyết Trọng Sinh Bình Thường

Chương 145: Ngoại Truyện 8: Hồi tưởng (3)



Edit: Dưa Hấu

---

'Không, không thể bỏ qua chuyện này được. Còn hơi sớm nhưng tôi nghĩ rằng đã đến lúc phải cho Sophia lên sàn rồi.'

Lo lắng, Lize đã điều chỉnh dòng chảy nguyên tác để Edith và Shane gặp nhau.

Như dự đoán, Edith chống đối lại Shane, và vài ngày sau, Shane xông vào dinh thự Ludwing cùng với Sophia theo sau.

'Nếu cô ấy chống đối, Sophia sẽ không để yên cho cô ấy, và cuối cùng, cô ấy sẽ chấp nhận giúp đỡ gia tộc Riegelhoff, giống như Edith nguyên tác.'

Chưa từng có Edith nào không run sợ trước bạo lực và cuối cùng phải khuất phục.

Vì thế, Lize đã cố gắng chờ đợi đến thời điểm Sophia xuất hiện, nhưng sự thay đổi trong tính cách của Killian lớn hơn cô ta nghĩ, vì thế cô ta phải thúc đẩy câu chuyện đi nhanh hơn.

Nhưng điều khiến cô ta bất ngờ là Edith không hề nhượng bộ Sophia.

'Cô ấy bị khùng à?'

Lize bị sốc trước sự kiên cường của Edith, thậm chí cho dù bị Sophia đánh đập và bỏ đói.

'Cô ấy đang cố làm cái quái gì vậy?'

Mặc dù cô ấy phải trải qua khoảng thời gian khó khăn như vậy, nhưng cô ấy không hề cố gắng để lộ tình cảnh của mình.

Cô ấy luôn kiêu ngạo trước Killian.

'Chà, điều đó sẽ không làm thay đổi mạch truyện gốc.'

Lize mỉm cười như thiên thần khi cô ta nhìn thấy Edith đang đói đến mức nhìn chằm chằm vào chiếc bánh đào.

"Sự cố về 'vụ đầu độc bánh' có thể dễ dàng biến thành sự cố 'vụ đầu độc bánh đào'".

Sau khi Edith tỉnh dậy sau khi ăn chiếc bánh đào có độc, Sophia chỉ Lize là thủ phạm, mặc dù Edith nói rằng cô ấy chỉ cảm thấy buồn nôn cho đến cuối cùng. Nhưng cảnh này mới chỉ bắt đầu.

Cliff, theo nguyên tác, lục soát phòng Edith và tìm thấy lọ thuốc độc, và Edith bị nghi ngờ đã dàn dựng vụ đầu độc chính mình.

'Bây giờ, hãy từ bỏ đi, Edith.'

Lize đeo mặt nạ thiên thần và cứu mạng Edith, mong đợi cô ấy sẽ tuyệt vọng khi thấy tình cảnh chẳng khác gì so với nguyên tác.

Mặc dù đã đáp ứng điều kiện ngoại lệ đầu tiên, nhưng vẫn tuyệt vọng trước tình cảnh hiện tại của mình.

Vì vậy, khi Edith mang đến cho cô ta sợi chỉ thêu như một món quà, Lize đã nghĩ rằng nó có độc như trong nguyên tác, mặc dù cô ta sớm thất vọng tràn trề.

'Tôi biết cô đang nỗ lực, nhưng tôi xin lỗi, điều đó là vô ích. Cô sẽ chết như một nhân vật phản diện, và tôi sẽ sống mãi mãi là một nữ chính.'

Cười nhạo Edith trong lòng, Lize tẩm độc lên sợi chỉ thêu và để nó trước mặt hầu gái sẽ là nhân chứng của cô ta, rồi nhanh chóng ngã xuống với khuôn mặt tái nhợt.

Cliff và công tước Ludwing rất tức giận, tin rằng đó là âm mưu của Edith, nhưng Killian là người lao đến cô ấy trước.

Lize thương hại vì sự thay lòng đổi dạ của Killian, vì anh ta chưa bao giờ để mắt đến người phụ nữ nào khác ngoài cô ta, nhưng cô ta biết anh sẽ sớm quay về bên mình.

Nhưng rồi một bước ngoặt khác xảy ra.

"Edith kiên quyết khẳng định rằng cô ấy không làm điều đó, và đó là một lời phản bác khá thuyết phục."

Cliff trở về từ cuộc họp về vụ án với nét mặt nhăn nhó.

Anh ta nói thêm, "Chỉ là việc 'trả thù' này diễn ra ngay sau sự cố chiếc bánh đào tẩm tộc nên nó khá kỳ quặc. Edith rõ ràng biết cô ấy sẽ là người bị nghi ngờ."

Trong nguyên tác, Edith vẫn bị nghi ngờ, nhưng chính logic hợp lý mà Edith thứ 13 đã giữ vững sự trong sạch của mình suốt thời gian qua đã làm lung lay trái tim người của gia tộc Ludwing.

Cliff tiếp tục, "Hơn nữa, Edith yêu cầu cử thêm một người hầu từ gia tộc ta làm người giám sát để giúp cô ấy chứng minh mình vô tội. Killian ngay lập tức triệu tập Anna làm người hầu của Edith một lần nữa, và với cách cô ấy tự bảo vệ mình, anh không nghĩ cô ấy là người làm việc đó."

Edith thậm chí còn cố gắng tìm cách ngăn chặn cuộc tấn công của Sophia.

'Điều này không xứng đáng với chai thuốc độc tôi đã uống!'

Mặc dù sức mạnh với tư cách là tác giả đã xoa dịu cơn đau của cô ta một cách đáng kể, nhưng phạm vi hoạt động của cô ta cũng bị giảm đi trông thấy, nó gây bất lợi cho Lize theo nhiều cách.

Sau vài ngày trôi qua, công tước, Cliff và Killian xác nhận Edith không phải là thủ phạm.

Bá tước Sinclair, người còn chưa có suất diễn lúc này, lại bị nghi ngờ là kẻ chủ mưu, và Lize không còn cách nào khác ngoại trừ việc cầu xin giấu nhẹm chuyện này đi, tránh cho mạch truyện gốc bị đẩy đi xa hơn.

 ***

Không rõ chuyện gì đã xảy ra giữa Killian và Edith sau khi điều kiện ngoại lệ đầu tiên được đáp ứng, nhưng dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, Killian vẫn đuổi Sophia về Riegelhoff.

Việc không có phản ứng dữ dội từ gia tộc Riegelhoff cho thấy Killian đã chú ý đến điều gì đó.

Hơn nữa, như thể nhận ra rằng những vai phụ không quan trọng có khả năng ít bị ảnh hưởng bởi nguyên tác, Edith bắt đầu lôi kéo các nhân vật phụ.

Đó không phải điều duy nhất khiến Lize lo lắng.

[Vui lòng thiết lập điều kiện ngoại lệ thứ hai. Nếu bạn không thiết lập trước thời hạn, Edith Ludwing sẽ tự động được coi là đáp ứng điều kiện ngoại lệ thứ ba.]

Hệ thống đã cảnh báo cô ta được một thời gian.

Lize đã cố gắng cầm cự cho đến hạn chót vì cô ta không thể tùy tiện thiết lập điều kiện ngoại lệ thứ hai cho Edith này.

Lize nghiến răng, đôi tay cô ta run nhẹ.

'Chuyện này thật thú vị.... ừ, nó thú vị đấy.'

Nỗi sợ hãi qua đi, Lize bắt đầu nghĩ về một điều kiện mà Edith không thể nào đạt được, và sau đó cô ta nhớ đến Killian.

'Tôi nghĩ điểm yếu lớn nhất của Edith là.... cô ấy yêu Killian.'

Mỉm cười vui vẻ, Lize đặt điều kiện ngoại lệ thứ hai.

[Điều kiện ngoại lệ thứ hai: Từ chối lời đề nghị của Killian Ludwing mười lần.]

Đó là điều kiện mà cô ta chưa bao giờ đặt trước đây, nhưng cô ta rất tự tin.

Không ai có thể từ chối lời đề nghị hào phóng từ người mình yêu.

Với Killian, người đến để báo tin Sophia đã bị đuổi ra khỏi dinh thự, Lize nói: "Xin hãy chăm sóc tốt cho Edith."

"......Hả?"

"Hãy mời cô ấy uống trà, dẫn cô ấy đi dạo, trò truyện với cô ấy giống như khi anh an ủi em...."

Killian, người mà cô ta nghĩ sẽ ngạc nhiên và bối rối, gật đầu một cách dễ dàng.

Dù cô ta ghét sự thay đổi đến mấy, điều đó có nghĩa là Edith sẽ không bao giờ có thể đáp ứng điều kiện ngoại lệ thứ hai và sẽ tiếp tục đi ngược với điều kiện đặt ra, củng cố cho dòng chảy nguyên tác.

Lize gửi lời chia buồn với Edith, người sẽ hạnh phúc với Killian nhờ phúc của cô ta.

Nhưng mọi chuyện không diễn ra theo ý muốn của cô ta.

"Anh nghĩ dạo này Edith đang tránh mặt anh."

Killian cay đắng nói khi đến thăm.

"Gì cơ, Killian, Edith đang tránh mặt anh á?"

"Như em nói, anh đã yêu cầu cô ấy làm điều này điều kia."

"Em hiểu. Và?"

"Thì, cô ấy đã từ chối anh...."

"Cái gì?"

Lize ngạc nhiên đến mức suýt nhảy dựng lên.

'Chuyện này thật ngớ ngẩn. Anh đã nói gì mà bị từ chối vậy?'

Bằng cách nhẹ nhàng an ủi Killian, Lize đã biết anh đã đề nghị gì với Edith.

Đó là một loạt các lời mời liên tiếp.

"Killian. Trái tim của phụ nữ rất mong manh, và em chắc Edith nghĩ rằng anh bị ép buộc khi nói những điều đó."

"Cái gì? Tại sao?"

"Hãy nghĩ về những lời mời của anh đã đưa ra, và anh sẽ nhận ra rằng chúng không hề có dấu hiệu nào cho thấy anh muốn ở bên Edith."

"......vậy à?"

"Anh chưa bao giờ mời em kiểu như vậy. Chưa từng."

Killian có vẻ sốc nhiều chút.

"Sao anh không thử nói như anh thật sự muốn ở bên Edith, chứ không phải là 'Tôi sẽ đi chơi với cô.'"

"Ừm... được rồi. Cảm ơn vì lời khuyên, Lize."

Killian bước ra với khuôn mặt khá tươi tắn.

'Phù. Gần như gặp rắc rối. Không không không. Bây giờ không phải là lúc nghỉ ngơi. Tôi cần gặp Edith và nói chuyện với cô ấy."

Lize vội vàng cho gọi Edith.

Edith chạy tới, vẻ mặt bình thản và lo lắng cho sức khỏe của Lize.

Lize chỉ có thể mỉm cười trước những câu đùa khó hiểu của Edith, sau đó cô ta nhìn vào cô ấy.

"Nhân tiện, Edith, cô có khó chịu gì Killian..... không, chắc hẳn là có rồi, ý tôi là.... cô có giận anh ấy không.....?"

"Không! Tôi không giận Killian chút nào, thậm chí một chút móng tay cũng không."

Khi được hỏi liệu cô ấy có giận Killian không, Edith vội vàng lắc đầu.

"Killian là một người đàn ông đáng thương.... anh ấy đang không ngừng mời rủ tôi chỉ vì bị ép buộc phải làm vậy bởi vị trí của mình."

Nhưng Lize nghĩ Edith đang làm khó Killian.

'Cô ấy giả vờ làm người tốt. Cô ấy chỉ đang cố trả đũa Killian vì những lần anh khiến cô cảm thấy tồi tệ, và cô ấy đang tận dụng cơ hội này để làm điều ngược lại.'

Cô ta hiểu mong muốn trả đũa, nhưng không phải như này.

Lize nắm chặt tay Edith và cố thuyết phục cô ấy.

"Đó không phải sự thật, Edith. Killian đang mở lòng với cô, và anh ấy đang cố hiểu cô hơn một chút."

Lời thuyết phục của Lize dường như đã khiến Edith tin một nửa.

Nhưng thay vì mang lại kết quả tốt, những nỗ lực của Lize đã đem lại kết quả xấu nhất.

[Điều kiện ngoại lệ thứ hai đã được đáp ứng. Một ngoại lệ đã được chấp nhận và quyền kiểm soát của tác giả đã bị giảm bớt. Điều kiện ngoại lệ thứ hai sẽ được loại bỏ.]

Sự việc xảy ra nhanh hơn cô ta tưởng.

Edith, người mà Lize nghĩ sẽ không bao giờ có thể từ chối lời đề nghị của Killian, đã từ chối anh ta mười lần mà không biết hành động của mình sẽ dẫn đến kết quả gì.

'Tại sao Killian lại liên tục mời cô ấy mà không cho cô ấy nghỉ?!'

Lize cố gắng đổ lỗi cho Killian, nhưng việc đổ lỗi là vô nghĩa trong tình huống này.

Quan trọng hơn, lần đầu tiên kể từ khi K tái sinh thành Lize, điều kiện ngoại lệ thứ hai được đáp ứng, và Killian đã thoát khỏi sự kiểm soát của Lize khoảng 70%.

Cơn 'đau đầu' mà anh ta gặp phải mỗi khi cố gắng đi chệch quỹ đạo cũng trở nên ít hơn.

'Không. Tôi phải là nữ chính ở đây, và tôi sẽ không để câu chuyện tôi viết rơi vào tình trạng đứt dây cương!'

Lize siết chặt tay và thề với chính mình.

Từ giờ trở đi, đây sẽ là một cuộc chiến không có chỗ cho sai lầm.

Cô ta không chỉ phải đặt ra điều kiện ngoại lệ thứ ba mà Edith không bao giờ có thể đáp ứng, mà còn phải can thiệp và xoay chuyển câu chuyện để Edith chết như một nhân vật phản diện.

'Một điều kiện mà Edith sẽ không bao giờ có khả năng đáp ứng....'

Lize suy nghĩ rất lâu.

Đó là một quá trình dài đầy đau khổ để cô ta khám phá hệ thống, các nhân vật và linh hồn trong cơ thể Edith.

Cuối cùng, cô ta nhận ra rằng điều cô ta phải dựa vào không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên và may mắn, mà là bản chất của sự tồn tại.

 

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.