Trinh Tiết Liệt Phụ

Chương 14: Gọi ca ca đi



Chương 14: Gọi ca ca đi

Không nghĩ tới nàng ở chỗ này cũng rất hưởng thụ đấy.

Biết Hoắc Tiêu đã tới, Dung Xu tự nhiên ngồi ngay ngắn, mới ngồi thẳng người, bên tai giống như truyền đến một câu của Trịnh lão thái thái:

Đi, ngồi, nằm cũng phải có phong thái!

Nàng bật cười thành tiếng, cảm thấy năm năm qua mình đã bị giam cầm, nàng lập tức nằm sấp bên cạnh bàn như không có xương.Một chút phản nghịch khiến cho nàng có vẻ ngây thơ, Hoắc Tiêu cười tủm tỉm nói:

Ở chỗ này không cần câu nệ gì cả, nàng muốn ngồi như thế nào cũng được.

Hắn đưa vò rượu tới trước mắt Dung Xu. “Vậy thì ta cung kính không bằng tuân mệnh!” Nụ cười của Dung Xu xuyên qua cả đáy mắt, tuy rằng ban ngày hòa ly với tiền phu, nhưng nụ cười của Dung Xu lại là nụ cười thành thật nhất mấy ngày nay.

Là Mao Đài thượng hạng đấy.

Dung Xu nhìn chằm chằm bầu rượu. Ban ngày nàng cũng chỉ nhắc một câu hoài niệm mao đài, buổi tối hắn đã mang đến cho nàng.

Mang đến cho nàng, nàng có thể tùy ý mà uống.

Trịnh gia có nề nếp gia phong, tất nhiên sẽ không để cho nữ quyến tùy ý uống rượu.

Ta đã nhớ hương vị này năm năm rồi.

Giọng nói của Dung Xu rầu rĩ, khiến Hoắc Tiêu bất giác mềm lòng vài phần, đẩy bầu rượu trước mặt nàng.

Được rồi, thích uống thế nào uống như thế, có A Tiêu ca ca ta chăm sóc nàng đây!

Dáng người Hoắc Tiêu rất cao, cả người rất rắn chắc nhưng trông có vẻ gầy gò, tuy rằng hắn là võ tướng, nhưng trời sinh da trắng còn hơn cả nữ tử, bộ dáng môi hồng răng trắng, nhìn thế nào cũng là một tiểu sinh, nhưng hắn lại có thể kéo cung hai mươi thạch*, có thể coi là nam tử hào kiệt nhất.*một đơn vị đo lường thời xưa.Hiện giờ dung nhan tuấn mỹ của Hoắc Tiêu nhiễm hồng nhạt, đáng tiếc sự chú ý của Dung Xu đều đặt ở bầu rượu trước mắt.Hoắc Tiêu âm thầm tức giận, cũng không biết tại sao Dung Xu vô cùng thích nam tử tuấn mỹ nhưng đối với hắn hình như không có cái nhìn đặc biệt gì, rõ ràng hắn mới là đệ nhất mỹ nam tử Trường An trong miệng mọi người, nhưng Dung Xu chưa từng thấy sắc nổi lòng tham với hắn. Hôm nay hắn ăn mặc anh tuấn tiêu sái, mặc kệ hắn thay đổi mấy tư thế, lực chú ý của Dung Xu vẫn đặt ở bầu rượu..Chẳng lẽ bầu rượu này còn có thể đẹp hơn hắn?“Là A Tiêu đệ đệ chứ!” Sự kiên trì này của Dung Xu luôn khiến Hoắc Tiêu tức giận, nhưng cho dù tức giận, hắn cũng phải nhịn, không thể vì như thế mà đánh mất cô nương mình yêu.

Ta so với nàng trưởng thành hơn nhiều, gọi ta ca ca đi.

Thực ra mẫu thân Hoắc Tiêu mang thai sớm hơn mẫu thân Dung Xu, nhưng không ngờ Dung Xu lại sinh ra sớm hơn Hoắc Tiêu một tháng, nàng thường xuyên tự cho mình là tỷ tỷ Hoắc Tiêu, vấn đề này bắt đầu từ khi hai người hiểu chuyện, luôn ầm ĩ không thể giải thích.

Ồ? Đệ đã trưởng thành sao?

Dung Xu vốn định muốn trào phúng Hoắc Tiêu một phen, nhưng trong đầu lại hiện lên đủ loại hành động bảo vệ nàng của Hoắc Tiêu ban ngày.Quả thật, biểu hiện của Hoắc Tiêu hôm nay đáng tin cậy như ca ca của nàng vậy, có thể che mưa che nắng cho nàng, có thể trút giận cho nàng, hơn nữa Hoắc Tiêu còn rất bình tĩnh, so với đại ca bốc đồng, nhị ca điên cuồng của nàng càng đáng tin cậy hơn.Đôi mắt đen rực rỡ của Dung Xu bình tĩnh nhìn Hoắc Tiêu, hô hấp Hoắc Tiêu chậm lại, hắn chỉ cảm thấy nếu bị nhìn chăm chú như vậy, hắn sẽ không biết trời nam đất bắc gì nữa.

Quả thật trưởng thành không ít.

Dung Xu gật gật đầu:

A Tiêu ca ca, hôm nay cám ơn huynh.

Cảm ơn đã trở thành hậu thuẫn của nàng.Hoắc Tiêu bị gọi đến sửng sốt, hắn cũng chỉ cố gắng thể hiện mong muốn của mình, hoàn toàn không nghĩ tới Dung Xu sẽ thỏa hiệp.

Này! Đừng đắc ý nha, ta chỉ gọi đệ một lần ca ca như vậy, thời gian khác đệ vẫn là A Tiêu đệ đệ của ta.

Dung Xu gọi một tiếng ca ca, trên mặt xuất hiện mấy rặng mây đỏ, lập tức bổ sung một câu.Ngọn lửa kích động trong lòng Hoắc Tiêu lập tức bị dập tắt, tuy rằng có chút tiếc nuối, nhưng nhìn thấy Dung Xu hiếm khi biểu hiện dáng vẻ tiểu cô nương, hắn cũng không thiệt thòi.Hoắc Tiêu ngồi đối diện Dung Xu, vỗ vỗ đùi, chỉ nói:

Được rồi, chúng ta cứ chờ xem!”Dung Xu cười cười:

Uống! Hôm nay không say không về!”

Uống thì có thể uống, nhưng vẫn phải tiết chế.

Hoắc Tiêu mở bầu rượu ra, rót hai chén rượu.Dung Xu cầm lấy chén rượu:

Ta kính đệ một ly!”Hoắc Tiêu ngăn nàng lại:

Trước tiên ăn chút gì đó lót bụng đã, trực tiếp uống chỉ sợ sẽ đau bụng.

Hắn không khỏi nhíu mày.

Thật đúng là diễn nhân vật ca ca được ba phần giống đấy.

Dung Xu không nhịn được nói, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn buông chén rượu xuống, ăn chút bánh đào.Hoắc Tiêu rất khó không chú ý tới mảnh vụn bên miệng nàng, hắn rất muốn đưa tay lau, càng muốn tiến lại gần liếm đi những mảnh vụn kia.Dung Xu là một người lỡ đễnh, đương nhiên không chú ý tới ánh mắt cực nóng của Hoắc Tiêu, lực chú ý của nàng đều tập trung vào hương rượu ngon còn quanh quẩn ở mũi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.