Đạo Huyền chân nhân im lặng một lát, như để Tâm An có thời gian suy ngẫm, sau đó chầm chập nói tiếp giọng lo lắng:
- Ta chưa thể khẳng định kẻ đó là ai. Nhưng nếu kẻ đó có thể dùng trướng nhãn pháp che giấu toàn bộ sự việc, thì hắn không chỉ có tu vi cao thâm mà còn có quyền lực lớn trong môn phái. Bởi vậy sau này con cần cẩn thận hơn.
Tâm An nghe vậy liền gật đầu. Sau đó Đạo Huyền chân nhân tiếp tục nói:
- Tâm An, con có đồng ý bái ta làm sư phụ không?
Tâm An nghe vậy thoáng chấn động, nhưng không có chút do dự nào, liền cúi đầu quỳ xuống, trịnh trọng dập đầu:
- Sư phụ ở trên, xin nhận quỳ lạy của đệ tử.
Tâm An nói xong liền cung kính hướng Đạo Huyền chân nhân dập đầu ba lần. Tru tiên thế giới cũng mang nặng tư tưởng phong kiến bao gồm Thiên, Địa, Quân, Thân, Sư cho thấy vị trí cao quý vốn có của người thầy. Bởi vậy Tâm An hướng Đạo Huyền chân nhân quỳ lạy là lễ phải làm.
Nhìn thấy Tâm An trọng thị như vậy, Đạo Huyền chân nhân cũng mỉm cười hài lòng rồi nói:
- Được rồi, con đứng lên đi. Từ hôm nay, con chính thức trở thành đệ tử của ta, là môn nhân Thông Thiên Phong của Thanh Vân Môn. Tu hành không phải là chuyện một sớm một chiều, càng không chỉ dựa vào thiên phú, mà cần có nghị lực bền bỉ và tâm trí kiên định. Hy vọng con có thể ghi nhớ điều này.
Tâm An đứng ngay ngắn trước mặt Đạo Huyền chân nhân, nghe những lời dạy bảo ấy, trong lòng tràn đầy sự kính phục, vội vàng cung kính đáp:
- Đệ tử xin ghi nhớ lời dạy của sư phụ.
Đạo Huyền chân nhân nhẹ gật đầu, sau đó ánh mắt trầm xuống, giọng nói cũng trở nên nghiêm nghị hơn:
- Môn quy Thanh Vân có một điều cấm kỵ tuyệt đối: Không được phép truyền thụ công pháp của bản môn cho bất kỳ ai bên ngoài, trừ phi đó là đệ tử Thanh Vân Môn. Nếu có ai vi phạm, nhẹ thì phế bỏ tu vi, đuổi khỏi sư môn, nặng thì chính tay ta sẽ thanh lý môn hộ. Con có đồng ý tuân thủ điều này không.
Nghe đến đây, Tâm An không chút chần chừ, lập tức cúi đầu đáp:
Đạo Huyền chân nhân nhìn cậu, trong mắt hiện lên một tia hài lòng, rồi ông nhẹ nhàng phất tay áo, giọng nói chậm rãi vang lên:
- Tốt, vậy hôm nay, ta sẽ truyền thụ cho con Thái Cực Huyền Thanh Đạo, công pháp tu luyện chí cao của Thanh Vân Môn. Trước tiên ta sẽ truyền trước cho con tầng một. Con hãy chú ý lắng nghe.
Tầng một của Thái Cực Huyền Thanh Đạo không quá dài, chỉ khoảng ba trăm chữ, Đạo Huyền chân nhân chỉ đọc một lần Tâm An đã hoàn toàn ghi nhớ. Sau đó Đạo Huyền chân nhân bắt đầu giảng giải cho Tâm An nghe về cảnh giới và lịch sử của môn công pháp này.
Thái Cực Huyền Thanh Đạo là pháp môn căn bản nhất nhưng cũng là pháp môn tối cao của Thanh Vân Môn, là đạo pháp do Thanh Vân Tử, tổ sư khai phái ngộ ra từ một cuốn cổ thư thần bí hai nghìn năm trước. Trải qua bao thế hệ tông sư nghiên cứu, tinh chỉnh, pháp môn này đã trở thành một trong những đạo pháp vô thượng có thể chi phối cả thiên địa tạo hóa.
Thái Cực Huyền Thanh Đạo được chia làm ba cảnh giới: Ngọc Thanh, Thượng Thanh và Thái Thanh. Trong ba cảnh giới này, Ngọc Thanh Cảnh là nền tảng cơ bản nhất, dành cho tất cả đệ tử Thanh Vân Môn. Nhưng dù là người có thiên phú cao đến đâu, suốt cả cuộc đời tu luyện cũng khó mà đột phá hoàn toàn cảnh giới này. Đại đa số đệ tử chỉ có thể đạt đến tầng cao nhất của Ngọc Thanh Cảnh mà thôi.
Thượng Thanh Cảnh lại là một cảnh giới cao thâm hơn rất nhiều. Trong Thanh Vân Môn hiện nay, tổng số đệ tử có thể vượt qua Ngọc Thanh Cảnh và bước vào Thượng Thanh Cảnh cũng chỉ có hơn mười người, bao gồm cả Đạo Huyền chân nhân. Nhưng chính nhờ những người này mà Thanh Vân Môn mới có thể duy trì vị thế là một trong những môn phái mạnh nhất hiện nay.
Còn về cảnh giới cao nhất, Thái Thanh Cảnh, thì từ xưa đến nay chỉ có một người từng tu luyện thành công đó là Thanh Diệp tổ sư. Ngoài ông ra, không ai biết có người nào khác đạt được cảnh giới này hay không.
- Công pháp ta đã truyền cho con, từ hôm nay, con hãy chuyên tâm tu luyện. Nhớ kỹ, đạo pháp không chỉ nằm ở sự tinh thông mà còn nằm ở đạo tâm. Con đường này dài đằng đẵng, quan trọng nhất là không được dao động, không được vội vàng.
Tâm An nghiêm túc lắng nghe, không dám lơ là.
- Thái Cực Huyền Thanh Đạo là công pháp thượng thừa của Thanh Vân Môn, quá trình tu luyện của nó từ dễ đến khó. Thông thường, phần lớn đệ tử trong năm đầu tiên đều có thể đạt đến tầng thứ nhất của Ngọc Thanh Cảnh, vì giai đoạn này chủ yếu là để rèn luyện căn cơ, hấp thu linh khí vào cơ thể, củng cố kinh mạch. Nhưng từ tầng thứ hai trở đi, mọi chuyện sẽ không còn đơn giản nữa.
Nói đến đây, Đạo Huyền chân nhân chậm rãi đưa tay, vẽ một vòng tròn trong không khí. Từ đầu ngón tay ông, một luồng linh quang nhàn nhạt lan tỏa, hiện lên từng đạo phù văn tản mát ra năng lượng nhàn nhạt.
- Tầng thứ hai của Ngọc Thanh Cảnh đòi hỏi sự tu luyện sâu sắc hơn. Nếu không có căn cơ vững chắc hoặc tư chất quá thấp, thì có thể mất đến năm năm mới đột phá. Còn tầng thứ ba…
Đạo Huyền chân nhân khẽ lắc đầu, ánh mắt hiện lên một tia thâm ý:
- Tầng thứ ba gần như là một ranh giới sống còn. Kẻ tư chất kém có thể cả đời không thể vượt qua, còn người có chút thiên phú thì cũng phải khổ tu năm sáu mươi năm mới có thể đạt được. Đến tầng thứ ba này, phần lớn pháp môn tu hành đã truyền thụ gần hết, từ đó trở đi, phải dựa vào chính bản thân con. Sư trưởng như ta có thể chỉ điểm một chút, nhưng phần lớn cũng chỉ là giúp con tránh những ngõ cụt, những đường vòng có thể khiến con mất trăm năm mà không tiến triển.
Tâm An nghe vậy, trong lòng không khỏi chấn động. Cậu biết con đường tu tiên không dễ dàng, nhưng không ngờ lại gian nan đến mức này. Mặc dù trong nguyên tác các nhân vật đều tu hành rất dễ, không biết đến lượt mình thì như thế nào? Đạo Huyền chân nhân liếc mắt nhìn cậu một cái, dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của cậu, liền mỉm cười nhạt:
- Tuy khó khăn là thế, nhưng một khi đột phá tầng thứ tư của Ngọc Thanh Cảnh, con sẽ bước vào một giai đoạn hoàn toàn khác. Đến lúc đó, căn cơ của con đã vững vàng, có thể bắt đầu tu tập các kỳ thuật diệu pháp khác của Thanh Vân Môn, đồng thời có thể luyện chế và sử dụng Pháp bảo.
Đạo Huyền chân nhân ngừng lại một chút rồi chậm rãi nói tiếp:
- Pháp bảo… là thứ vô cùng quan trọng đối với người tu tiên. Trong truyền thuyết thượng cổ, các vị thần linh đều sở hữu pháp bảo riêng, uy lực vô song, có thể di sơn đảo hải, thay đổi cả trời đất. Còn trong giới tu chân, pháp bảo giúp chúng ta khống chế thiên địa linh khí, gia tăng uy lực thuật pháp, từ việc nhỏ như đằng không cưỡi gió mà đi, cho đến việc lớn như diệt quỷ trừ ma, phá núi chặn sông.
Tâm An nghe đến đây, ánh mắt lóe lên sự hướng tới. Bởi cậu biết thế giới này tồn tại rất nhiều pháp bảo uy lực, ngay chính Thanh Vân môn cũng nổi tiếng với Tru Tiên cổ kiếm. Hiện tại bắt đầu con đường tu hành, cậu cũng muốn mau chóng đạt tới cảnh giới đó.
- Tuy nhiên...
Đạo Huyền chân nhân tiếp tục nói:
- Pháp bảo không phải muốn luyện là luyện, mà còn phải xem xét đến vật liệu. Chất liệu càng quý hiếm, uy lực pháp bảo luyện thành càng mạnh mẽ. Nếu chỉ dùng sắt thường để luyện kiếm rồi muốn thi triển Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, thì chưa kịp ra chiêu, kiếm đã vỡ vụn, chủ nhân cũng bị phản phệ mà bỏ mạng.
Tâm An nghe vậy nghiêm túc gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
- Được rồi, hôm nay ta đã giảng giải đến đây. Từ mai, con sẽ bắt đầu bước vào quá trình tu luyện thực sự. Hãy nhớ, con đường tu tiên không phải là con đường của kẻ yếu lòng. Nếu muốn tiến xa, con phải có đủ nghị lực và kiên trì. Hãy chuẩn bị tinh thần đi. Trong quá trình tu luyện, nếu có gì không hiểu có thể hỏi các vị sư huynh hoặc đến đây trực tiếp hỏi ta.
Tâm An hít sâu một hơi, rồi cúi người thật sâu:
- Đệ tử xin ghi nhớ lời dạy của sư phụ.
Đạo Huyền chân nhân thấy vậy hài lòng nói:
- Được rồi, con trở về đi.
Tâm An liền hướng Đạo Huyền chân nhân bái một cái rồi xin phép cáo lui trở về.