Tru Tiên Nhất Mộng

Chương 13: Tu hành (2)



Chương 13: Tu hành (2)

Sau khi ăn no một bữa thỏa thích, Tâm An liền rời khỏi nhà bếp, thong thả đi dạo quanh Thông Thiên Phong. Tìm hiểu hoàn cảnh xung quanh nơi mình sinh sống là một thói quen từ trước đó của Tâm An.

Cảnh sắc bình minh trên Thông Thiên Phong quả thực tuyệt mỹ. Bốn bề tràn ngập kỳ hoa dị thảo, mỗi đóa hoa tỏa ra linh khí nhàn nhạt, mùi hương thanh khiết thấm sâu vào lòng người. Từng dãy tùng bách cổ thụ vươn mình trên vách đá, rễ cây bò ngoằn ngoèo như những con giao long uốn lượn.

Xa xa, từng đàn tiên hạc bay lượn trên không trung, cất tiếng hót trong trẻo như chuông bạc, tựa như một khúc tiên âm vang vọng khắp thiên địa. Không khí trong lành, linh khí dày đặc, quả nhiên là thánh địa tu hành hiếm có trên thế gian.

Tâm An hít sâu một hơi, cảm nhận linh khí thiên địa chảy vào cơ thể, tâm tình cũng theo đó mà thả lỏng hơn. Dạo quanh một vòng, Tâm An liền chọn một gốc cổ tùng cao lớn, bóng cây rậm rạp che chắn những tia nắng sớm, mang đến cảm giác mát lành dễ chịu để chuẩn bị tu luyện. Bởi hắn nghĩ khi tu luyện mà hoà nhập với thiên địa thì sẽ hiệu quả hơn.

Tâm An cũng không biết Thông Thiên Phong có quy định gì đặc biệt hay không như trong nguyên tác Đại Trúc Phong có nhiệm vụ chặt trúc. Nhưng không có ai thông báo gì nên Tâm An trước tiên cứ tự mình tu luyện đã.

Ngồi xếp bằng dưới tàng cây, Tâm An nhanh chóng nhập định, bắt đầu vận chuyển tâm pháp Thái Cực Huyền Thanh Đạo. Công pháp tầng thứ nhất chú trọng dẫn dắt linh khí thiên địa, hòa hợp âm dương, từ đó mà cường hóa kinh mạch, giúp cho chân nguyên trong cơ thể ngày càng hùng hậu.

Bởi có linh giác nhạy bén, chỉ trong chốc lát, Tâm An đã cảm nhận được luồng linh khí mát lạnh chầm chậm tiến vào cơ thể. Cậu dựa theo tâm pháp được truyền thụ, điều khiển linh khí theo lộ tuyến kinh mạch huyệt đạo mà vận hành.

Linh khí trong thiên địa vốn hỗn tạp, bởi vậy phần lớn người tu hành sẽ dựa vào công pháp mà chắt lọc cũng như vận hành những linh khí này ở lộ trình kinh mạch huyệt vị khác nhau. Mục đích là đạt được hiệu quả là cường hoá và mở rộng sao cho tốn ít linh lực nhất và cô đọng và rèn linh lực ở trình độ tinh khiết và nhiều nhất.

Bởi vậy lúc này sẽ thấy được tầm quan trọng của công pháp. Công pháp chất lượng càng cao thì cô đọng linh lực được càng nhiều và càng tinh khiết. Đây cũng là một phần lớn nguyên nhân mà các môn phái hàng đầu vẫn giữ nguyên được vị trí trong hàng ngàn năm.



Linh khí vừa nhập thể, theo lộ tuyến tâm pháp mà lưu chuyển qua từng huyệt đạo, chảy xuôi xuống đan điền, sau đó lại tản mát ra tứ chi bách hải, từng chút một tẩm bổ toàn thân. Nhưng ngay khoảnh khắc luồng linh khí ấy chảy qua trán thì vết bớt hình hoa sen mười hai cánh chợt lóe lên một tia quang mang nhàn nhạt mà người bình thường rất khó phát giác được.

Linh khí thiên địa, khi đi qua vết bớt này, dường như bị một sức mạnh vô hình rèn luyện, lọc bỏ tạp chất, trở nên vô cùng tinh thuần nhưng cũng vì vậy mà số lượng giảm đi đáng kể.

Linh khí sau khi tinh lọc lại tiếp tục dung nhập vào kinh mạch, từng vòng xoáy nhỏ hình thành dọc theo các huyệt đạo, tựa như cơn gió nhẹ thổi qua mặt hồ, kích thích từng điểm, từng điểm trong cơ thể.

Tâm An chìm đắm trong tu luyện, nhưng nội tâm lại không khỏi sinh ra một tia so sánh giữa Thái Cực Huyền Thanh Đạo và Đại Phạn Bàn Nhược, hai môn công pháp chí cường mà cậu tu hành.

Thái Cực Huyền Thanh Đạo chú trọng sự lưu thông và chuyển hóa, không cưỡng cầu mà tùy thuận theo đạo. Tựa như dòng nước chảy, linh khí trong cơ thể sẽ không ngừng được điều hòa, khiến tu sĩ có thể vận dụng linh lực một cách linh hoạt và mạnh mẽ hơn.

Tu luyện công pháp này sẽ giúp người tu luyện khai phá giới hạn, không ngừng rèn luyện để mở rộng kinh mạch, giúp linh khí di chuyển dễ dàng và nhanh chóng hơn, từ đó triển khai thuật pháp với uy lực cực lớn.

Khác với Thái Cực Huyền Thanh Đạo, Đại Phạn Bàn Nhược lại là con đường tự rèn luyện chính mình, không dựa vào thiên địa mà hoàn toàn dựa vào sự khắc khổ và ý chí bản thân. Nếu như Thái Cực Huyền Thanh Đạo hấp thu thiên địa linh khí, thì Đại Phạn Bàn Nhược lại khóa lại tất cả bên ngoài, chỉ tập trung vào tinh luyện bản thể.

Ngoài ra công pháp Phật môn này chú trọng tĩnh lặng tuyệt đối, để tâm hồn thoát khỏi vọng niệm, từ đó giúp ý chí trở nên kiên cố như kim cương, không bị ngoại cảnh làm dao động.

Chính bởi vậy trong nguyên tác, Trương Tiểu Phàm mới gặp tình trạng hai môn công pháp xung đột. Nhưng cũng chính bởi vậy vô tình đánh bậy đánh bạ mà rèn luyện được căn cơ vô cùng vững chắc. Mà Tâm An bởi vì có vết bớt hình hoa sen điều chỉnh không hề gặp phải tình trạng này. Nhưng chính Tâm An cũng không hề biết.

Hai môn công pháp này, tuy phương pháp khác nhau, nhưng đều dẫn đến đại đạo viên mãn. Một bên là thuận theo quy luật vũ trụ, một bên là tự tôi luyện bản thân. Nếu có thể kết hợp cả hai, vừa có thể mượn thế thiên địa, vừa có thể rèn luyện chính mình, thì chẳng phải sẽ đạt đến một cảnh giới vô tiền khoáng hậu hay sao?



Trong nguyên tác thì Trương Tiểu Phàm đã làm được như vậy và chìa khoá chính là Thiên Thư.

Tâm An bất giác suy nghĩ, bỗng nhiên linh khí có dấu hiệu đi lệch đường, Tâm An liền cố gắng tập trung đưa nó trở về lại đúng đường. Mất một lúc sau mới có thể trở lại bình thường.

- Nguy hiểm quá, vừa rồi suy nghĩ linh tinh suýt nữa thì đi sai lộ trình có thể dẫn đến tẩu hoả nhập ma. Quả nhiên, khi tu luyện không tập trung là tối kỵ, mình còn quá ngây thơ rồi.

Nghĩ như vậy Tâm An liền vội vàng loại bỏ tạp niệm, tập trung một lòng tu luyện Thái Cực Huyền Thanh đạo. Thời gian tu luyện rất nhanh trôi qua, đến buổi trưa, Tâm An vươn vai đứng dậy cảm nhận một luồng khí ấm áp lưu chuyển trong cơ thể.

Thái Cực Huyền Thanh Đạo là công pháp trấn phái của Thanh Vân Môn, lấy âm dương làm căn cơ, mượn thiên địa linh khí để khai mở và cường hóa kinh mạch. Theo lý thuyết, chỉ cần dẫn linh khí vận hành quanh huyệt đạo mười tám lần, tầng thứ nhất sẽ viên mãn.

Tâm An tu luyện từ sáng sớm, từng dòng linh khí trong trẻo chậm rãi chảy dọc theo kinh mạch, mở rộng và củng cố từng chút một. Tuy nhiên, do linh khí đi qua vết bớt hoa sen trên trán đều được cô đọng lại, khiến lượng linh lực hấp thu giảm đi đáng kể. Vì vậy, dù đã nỗ lực, đến trưa Tâm An chỉ mới đưa linh khí vận hành được ba lần mà thôi.

Dựa theo tốc độ này, Tâm An ước tính cần khoảng ba ngày nữa mới có thể tu luyện xong tầng thứ nhất. Tốc độ tu hành này ở Thanh Vân môn hoàn toàn được xưng là thiên tài hiếm gặp rồi.

Trải qua buổi sáng tu luyện, cảm giác bụng đã đói, Tâm An quay trở về phía phòng bếp. Trên đường đi, cậu vẫn không quên chào hỏi những sư huynh sư tỷ đang đi lại. Các vị sư huynh, sư tỷ trên Thông Thiên Phong đều rất hài lòng với vị sư đệ này.



Khi đến nơi, vừa bước qua ngưỡng cửa phòng bếp, một mùi thơm của cơm nóng, rau xào và canh thanh đạm lập tức xông vào mũi, khiến dạ dày cậu réo lên từng hồi. Tâm An vừa định xếp hàng lấy cơm thì có một vị sư huynh nói:

- Sư đệ, chưởng môn sư tôn đang tìm ngươi. Người bảo sau khi ngươi tu luyện xong thì lập tức đến gặp.

Tâm An hơi sững lại, nhưng rất nhanh liền gật đầu. Cậu vội vàng rửa mặt sơ qua bằng nước trong chậu đồng, chỉnh lại y phục cho ngay ngắn rồi nhanh chóng rời khỏi phòng bếp, bước về phía nơi ở của chưởng môn.

Bên trong căn phòng, ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua những ô cửa gỗ chạm trổ tinh xảo, phủ lên sàn đá xanh một lớp sáng nhàn nhạt. Hương trầm thoang thoảng trong không khí, tạo nên một cảm giác tĩnh lặng và trang nghiêm.

Trên bậc cao, Đạo Huyền chân nhân ngồi ngay ngắn trên ghế gỗ, thần sắc ôn hòa. Khi Tâm An bước vào, ông khẽ mở mắt, ánh nhìn thâm trầm như có thể thấu suốt lòng người.

Tâm An bước vào cung kính hành lễ:

- Đệ tử bái kiến sư tôn.

Đạo Huyền chân nhân nhìn cậu, gật đầu hài lòng rồi cất giọng trầm ổn:

- Ừm, hôm nay con tu hành thế nào rồi?

Tâm An nghe vậy ngẩng đầu đáp:

- Bẩm sư tôn, đệ tử đã tu luyện theo công pháp, sáng nay đã đưa linh khí vận hành được ba lần.

Ánh mắt Đạo Huyền chân nhân lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng chỉ trong nháy mắt liền trở lại bình thản. Ông nhẹ nhàng vuốt râu, trầm ngâm suy nghĩ. Một lát sau, khóe môi ông khẽ cong lên, giọng nói chứa đựng một tia tán thưởng:

- Mới chỉ một buổi sáng đã có thể vận hành công pháp ba lần… Tư chất này quả nhiên không tầm thường.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.