Tướng Quân Như Sói Ăn Không No

Chương 8: Ăn côn thịt của hắn (H)



Về đến phủ tướng quân, Ngôn Cẩm mới biết Giang Mậu đã đuổi Khê Xuân bắt nạt nàng đi, trong lòng nàng ngổn ngang, không rõ là cảm giác gì.

Đêm nay, có vẻ như hắn rất bận, chỉ đắp chăn cho nàng xong rồi lập tức rời đi. Một mình Ngôn Cẩm nằm trên giường lớn, nhắm mắt lại nghiền ngẫm câu nói kia: “Nữ nhân của Giang Mậu ta, ai cho phép các người bắt nạt?” Làm cho tiểu nữ nhân khi chìm vào giấc ngủ, môi đỏ vẫn còn cong cong lên.
*
“Tỉnh rồi à?”

Ngôn Cẩm dụi mắt, ngơ ngác nhìn gương mặt nghiêm nghị phía trước, môi đỏ khẽ mấp máy: “Tướng quân, dậy sớm vậy.”

“Ưm.” Mắt phượng của nam nhân đảo nhẹ, nhìn gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu còn chưa tỉnh ngủ của nàng, ngón tay hắn vuốt ve trên má nàng: “Cơ thể còn đau không?”

“Không đau.”

“Vậy thì tốt rồi! Ta đã nhịn cả đêm rồi đó!” Nam nhân dứt lời, không chút do dự thò tay kéo áo yếm của nàng xuống, lập tức hai khối thịt căng mọng nhảy ra, Giang Mậu cúi đầu ngậm lấy một bên, bên còn lại dùng tay vuốt ve, không ngừng nhào nặn.

Lòng bàn tay hưởng thụ cảm giác mềm mại, đóa anh đào hồng hồng vươn cao, hắn há miệng nuốt vào, đầu lưỡi liếm quanh. Môi lưỡi hắn kích thích khiến thân thể nàng mềm nhũn, hắn thuận đà đẩy ngã nàng về giường.

“Tướng quân…… Ngài… Nên thượng triều!”

“Còn chút thời gian, có thể làm một lần.” Hắn điềm nhiên đáp, nhả nhũ thịt nàng ra, rồi ngậm lấy cái miệng nhỏ của nàng, đầu lưỡi chui vào khoang miệng không ngừng quấy phá. Ngôn Cẩm bị vịn lấy ót, môi như bị hắn nuốt xuống, khoang hô hấp của nàng toàn là hơi thở của hắn. 

Nụ hôn bá đạo của hắn như cướp đoạt toàn bộ hơi thở và nuốt bọt của nàng, bàn tay to vuốt ve từ lưng xuống hông, lột luôn tiết khố vướng víu, lách eo mình vào giữa hai chân nàng.

Ngôn Cẩm khó khăn hít thở, nàng bị ép nuốt nước bọt của hắn xuống, như vậy còn chưa đủ, nam nhân kéo đùi ngọc của nàng ra, nhìn đăm đăm vào tiểu huyệt giữa hai chân.

Ngôn Cẩm thẹn thùng muốn khép chân lại, một bàn tay đánh lên nơi riêng tư của nàng, vừa đau lại vừa sướng. Tiểu huyệt rỉ ra một dòng dịch trơn ướt, theo rãnh mông chảy xuống khăn trải giường.

“Dâm đãng, ta mới vừa vỗ một cái đã ướt!” Giang Mậu chậc lưỡi, mắt nhìn hoa huyệt nàng, rừng rậm thưa thớt bao vây lấy cánh hoa mum múp, trông vô cùng xinh đẹp.

“Ta… ta không phải… ưm….”

“Nhịn một chút, ta muốn vào!” Nam nhân vẫn đang xoa ngực nàng, đồng thời hạ thấp thân xuống, ngồi dưới hạ thân nàng.

Côn thịt xanh tím dữ tợn đã sớm dựng đứng, nhắm thẳng vào hoa tâm, dùng sức một cái hung hăng cắm tới.

Phập.

Côn thịt tiến vào một nửa lại bị mắc kẹt. Tiểu huyệt bị nong ra hết cỡ, hai mảnh cánh hoa run rẩy không ngừng mấp máy thích ứng.

Ngôn Cẩm bị đau đến hít từng ngụm khí lớn, nước mắt nàng ứa ra: “Đau… không chịu nổi… ngài… ra ngoài!”

“Lần đầu tiên đã qua rồi còn cắn chặt như vậy? Thả lỏng! Ta bắn sớm một chút nàng sẽ không bị đau nữa!” 

Nói xong, hắn ngậm lấy môi nàng, bàn tay to cũng không ngừng kích thích điểm mẫn cảm trên người nàng. 

Cảm nhận được sự phối hợp của nàng, Giang Mậu thuận thế đẩy côn thịt tới trước, thành công cắm toàn bộ vào trong!

“A…”

Cái tên xấu xa này, dùng sức thô bạo như vậy bộ muốn thọc chết nàng sao?!

Côn thịt của hắn vốn đã thô to hơn bình thường, cộng thêm Ngôn Cẩm đang căng thẳng, tiểu huyệt càng chặt, bên trong mị huyệt như có hàng trăm cái miệng nhỏ đang ve vãn gậy thịt hắn, khiến cây gậy càng hưng phấn to thêm một vòng, nam nhân chẳng cần dùng sức mấy, quy đầu đã chạm đến cửa tử cung.

“Dâm đãng, hút chặt như vậy, là muốn hại gia tiết sớm đúng không?” Như là muốn trả đũa nàng, hắn dứt lời lại lập tức mạnh mẽ va chạm tới.”

“Nhẹ…… Nhẹ chút… xin ngài! A… ưm…” Côn thịt lớn nóng rực quất vào mỗi tấc thịt nhạy cảm của nàng, đem đến cả kích thích lẫn đau đớn, hơi thở nặng nề của nam nhân phả vào cần cổ nàng, khiến cả người nàng tê râm ran.

Giang Mậu nghe thấy tiếng kêu êm ái như tiếng suối chảy, ngược lại động tác càng hung bạo hơn. Côn thịt nam nhân không nể tình chút nào đâm thọc vào trong tiểu huyệt, không khác gì muốn liều chết với nàng.

“Ngôn Cẩm…… Cẩm nhi, bảo bối của ta. Tiểu dâm huyệt này của nàng sao lại hút chặt như vậy, sướng quá! Chơi chết nàng, chơi hư tiểu huyệt của nàng, xem nàng còn dám chạy đi tìm tình nhân cũ hay không!”

Hai tay hắn tóm lấy bầu ngực trắng của nàng, há miệng ngậm một bên, còn mút chùn chụt như thể ăn rất ngon. Bên dưới hạ thân vẫn duy trì tốc độ nhanh như đóng cọc, mạnh mẽ có lực xuyên qua đường hầm chật hẹp.

“Ưm… a… ưm ưm… xin ngài… nhẹ… nhẹ chút.”

Không biết qua bao lâu, Ngôn Cẩm cảm giác được sống lưng của mình tê dại, toàn thân như con cá mắc cạn, một dòng chất lỏng phun ra từ hoa huyệt của nàng, trong lúc nàng xuất ra, nam nhân vẫn không ngừng cắm tới, chẳng mấy chốc, hắn cũng bắn tinh dịch trắng đục vào trong người nàng.

Nam nhân nhìn côn thịt đang giật giật của mình, nhìn chất lỏng đang chảy tràn, lại nhìn sang mỹ nhân đang há môi hít thở, hắn bế xốc nàng lên, đè đầu nàng vào giữa hai chân mình.

Giọng nói ồn ồn vang lên: “Gia không có thời gian tắm đâu, nàng liếm nó sạch cho gia, nhanh nào!”

Ngôn Cẩm biết tính cách người này ngang tàn, nếu nàng từ chối, chỉ sợ lại phải chịu thêm một trận nữa. Nàng đành nhắm mắt lại, tay đỡ gốc gậy, từ từ đưa lưỡi ra liếm lấy nó.

Giang Mậu nhìn vẻ ngượng ngùng của nàng, chân mày hắn nhướng lên, nhưng thật sự thời gian không còn sớm, hắn vội vàng hưởng thụ một chút rồi rút ra.

“Nàng ngủ thêm chút đi, gia phải đi rồi.”
-

Mấy bạn quyết định đọc truyện này thì chắc cũng thấy mình để tag KHÔNG SẠCH ở ngoài rồi, hẳn là sẽ không quá để ý. Nhưng mức độ sạch của mỗi người là khác nhau, nên mình sẽ để cảnh báo ở đây.

2 chương sau có tình tiết nam9 được nữ nhân khác oral và cảnh thác loạn nhẹ, ai không thích có thể bỏ qua, đọc tiếp từ c11, nó không ảnh hưởng đến mạch truyện lắm đâu, tại tác giả viết mạch truyện cũng khá rời rạc.


Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.